Cuộc thi "20 năm tâm đầu ý hợp"

Cuộc thi đặc biệt được tổ chức nhân dịp kỉ niệm Dược Hoa Linh tròn 20 năm.

Nguyễn Quang Trung

Chia sẻ 2857
Tiêu đề : Sen - những tinh thần chưa bao giờ ngơi nghỉ
Câu chuyện:
Có một sư cô từng nói với tôi rằng, kiếp trước tôi là một bông sen.
Tôi thực sự thích hoa sen, hương tinh tế nhẹ nhàng, đùm đùm lớp lớp từng cánh. Dù sinh ra trong một môi trường ẩm ướt, nhưng sen chưa bao giờ thôi ngơi nghỉ, vươn lên chạm đến trời xanh. Có những trưa hè đi lướt qua đầm sen, chẳng thấy mùi bùn đâu, chỉ ngửi thấy một mùi hương nhẹ nhàng thanh tao, chạy qua khứu giác. Hoa sen cũng chính là quốc hoa, là đại diện cho hình ảnh người Việt Nam. Dù sinh ra trong hoàn cảnh khó khăn, dân tộc ta chưa bao giờ chịu gục ngã, khuất phục trước những thế lực thù địch, vẫn lươn ngay thẳng mà vươn lên, đùm bọc lẫn nhau những lúc sóng to, gió lớn nhất. Yêu sen là thế, nên tôi rất có cảm tình với những thương hiệu Việt Nam lấy quốc hoa Việt Nam xuất hiện trong logo của mình. Và khi biết rằng Hoa Linh năm nay đã tròn 20 tuổi bằng TVC được phát sóng trên truyền hình, tôi thực sự xúc động mạnh.
Cả nhà tôi, ông bà, bố mẹ đều sử dụng các sản phẩm của dược Hoa Linh. Không chỉ là những nhu yếu phẩm, những sản phẩm của Hoa Linh thực sự thiên nhiên và nâng tầm chất sống của cả gia đình tôi suốt thời gian qua.
Ông tôi thích bảo Thanh đến mức gọi thuốc ho là Bảo Thanh luôn, thuốc ho Bảo Thanh uống vào là dịu đi cái cảm giác ngai ngái khó chịu ở họng, cho ông tôi những giấc ngủ đêm yên bình. Thi thoảng tôi nhấm nháp tí, vì vị nó ngòn ngọt, chẳng lẫn đi đâu được cái mùi vị tuổi thơ đó.
Có lần tôi còn nhớ bị nhiệt miệng, mãi chẳng khỏi, thế là mẹ mua kem đánh răng Ngọc Châu về. Lúc đó, tôi chỉ chuộng các kem đánh răng ngoại quốc, nhưng thực ra đây mới là chân ái. Mùi thảo dược nhẹ nhàng, đánh răng vài lần là nhiệt miệng bay đi không còn đường về. Và kể từ đó, nhà tôi chỉ còn Ngọc Châu trên khay kem đánh răng ở phòng vệ sinh.
Nói đến cái răng thì đâu thể bỏ qua cái tóc. Nhà tôi sống ở thành phố, nên những nguyên liệu mẹ tôi dùng từ xưa như bồ kết, hà thủ ô, … đâu có dễ kiếm, mà có kiếm được, thực lòng cũng mất nhiều thời gian để nấu thành một nồi nước gội đầu hoàn chỉnh. Và cho đến khi Nguyên Xuân ra đời, mẹ tôi như tìm được cặp bài trùng dành cho mái tóc của mẹ. Cái mùi dễ chịu, thơm nức phòng tắm mỗi khi mở cửa ra, cứ ngỡ mẹ vừa bước ra từ khu vườn dược liệu. Mà kể ra, cái dầu gội đó cũng vi diệu lắm, tóc mẹ ngày càng đen, bồng bềnh, nhìn đằng sau còn ngỡ con gái mới lớn cơ.
Đúng là, chẳng ai nghĩ rằng thời gian trôi qua nhanh đến thế, cũng chẳng ai ngờ được từ lúc thành lập đến giờ, đã hai mươi năm rồi. Hoa Linh đã trở thành một công ty dược có chỗ đứng trên thị trường, nhờ tôn chỉ của mình trong việc kinh doanh và người đứng đầu. Thật lòng, mong Hoa Linh ngày càng phát triển hơn nữa, vì một Việt Nam có chất lượng sống ngày một vươn cao.